VN88 VN88

Cho em bú con cặc của anh đi anh – Truyện 18+

Hôm qua, em đã có dịp vục mặt vô đó, bú lồn nó cả đêm, nên thấy chiếc mu đó cong lên là em biết nó đã nứng ghê lắm rồi. Chắc chần nước trong mình cô nàng phải rỉ ra lừ lâu.

Lúc này cậu út cũng không chịu nổi nữa rồi. Cậu kéo em tụt xuống thấp hơn một chút cho mông em kê ngay thành ghế. Vì vậy lồn em phải ưỡn hẳn lên cao. Và cậu lật đật rút con cu ra khỏi miệng Hoa, đút ngay vô lồn em.

Hoa thấy vậy, leo lên phía trên. Níu đầu cậu út vô lồn nó. Hai tay cớ nàng ôm chặt đầu cậu út níu cứng. Miệng cậu út bi nó kê ngay miệng lồn nên chỉ cần le lưỡi ra là cậu út đã lùa sâu vô trong khe lồn nó rồi. Cô nàng cong cớn rít lên ngay từ phút đầu khi chiếc lưỡi đi vồ trong mình.

Vừa bú lồn con Hoa, vừa chơi em. Thân thể cậu Út run lên bần bật. Hơi thở cậu phì phò rồn rập. Bỗng có tiếng chìa khóa lách cách mở cửa và tiếng lao sao của nhiều người làm tụi em em hoảng hồn. Con Hoa la lên nho nhỏ.

– Thôi chết rồi, cả nhà trở về.
Thế là mạnh ai nấy ôm quần áo chạy về phòng. Mặc quần áo vào thực nhanh. Em vừa tính ra nhà ngoài thì Hoa níu em lại, la lên nho nhỏ.
– Trời ơi, chị muốn chết sao.
Em sợ hãi hỏi nó.
– Cái gì mà chết vđi sếng hả?
Hoa chị vô ngực em nói:
– Chị cài lộn nút áo rồi. Coi kìa, để hỡ cả cái bụng ra nữa.
Em giật mình, vừa tức cười, vừa sợ.Vội vàng cài lại nút áo. Trong khi đó con Hoa cũng mặc luôn áo trái. Em bảo nó:
– Còn em mặc áo trái đó có biết không.
Hoa cười ngặt nghẽo, mặc lại áo. Trong khi đó tiếng nói cười lao sao trên nhà vang xuống rộn rã.
Tụi em vội chạy lên. Hoa mau mắn nói:
– Ủa, tại sao ông bà trở về’ mau quá vậy?
Bà chủ cười hì hì nói:
– Thật xe với cộ ở cái xứ này chán mớ đời. Chạy được vài cây sớ là chết máy. Báo đời tụi tao phải ngủ gà ngủ gật trên xe. Tới sáng mới đón được xe khác trở về
đây Nói xong, bà chủ nhìn dáo dác quanh nhà hỏi:
– Còn thằng Út đâu.
– Dạ, tụi con làm đồ ăn sáng cho cậu ủt rồi, chắc là còn ngủ nướng trong phòng.
– Vậy tụi mày có cái gì dọn lên cho cả nhà dùng đỡ đi Tụi tao mệt quá rồi.
Em và con Hoa líu díu chạy xuống bết. Qua phòng cậu Út con Hoa còn đửng lại gõ cửa, la lớn:
– Cậu ủt ơi ra ăn sáng đi. Đồ ăn nguội hết rồi kìa.
Cậu út cũng vừa mở cửa phòng đi ra, miệng tủm tỉm cười. Em vội vàng chạy nhanh xuống bết trong khi con Hoa còn đứng lại nói cái gì với cậu ta. Lúc nó xuống bếp, em hỏi:
– Cậu Út nói cái gì đó hả?
– Cậu ấy nói tối nay chở hai đứa mình đi chơi.
Em đập mạnh vô vai nó, la nho nhỏ:
– Bà vật mày, đừng có ẩu nữa nhe.
Hoa cười khúc khích nói:
– Bộ chi không sướng thấy bà đó hay sao, còn nói nữa.
Em lấy tay bịt miệng nó lại, gắt lên nho nhỏ:
– Còn ở đó mà bô bớ cái miệng lên đi.
Hoa gỡ tay em ra.
– Vậy chứ tối nay chị cồ đi chơi với cậu út không?
– Bà hú mày, đừng có nói nữa. Chết cả đám bây giờ đó. Đừng có rỡn nữa nghe không.
Hoa cãi:
– Em nói thực đó, chứ không có rỡn đâu. Cậu Út nói vậy mà.
– Thôi được rồi, làm đồ ăn lẹ tay lên, chuyện đó để tới chiều tính.
Hoa dơ một ngón tay như định móc ngoéo, nói:
– Chị hứa rồi đó nghe.
Em mỉm cười, liếc nó một cái thực dài. Tự nhiên nghĩ tới những giây phút thần tiên vừa qua trong phòng ăn. Không thế nào tưởng tượng được mình lại có cái diễn phúc ôm ấp một thanh niên đẹp trai, có học, ở ngoại quốc về như vậy. Em thầm nghĩ; những gì con Hoa vừa nói là sự thực thì sung sướng biết bao.

Cả ngày hôm ấy em như người mất hồn. Quên trước quên sau. Con Hoa cũng chẫng hơn gì em. Hai đứa luýnh quýnh loáng quáng. Tới trưa, cả nhà đi ngủ. Con Hoa cũng lăn kềnh ra rởi. Có lẽ cớ nàng mệt mỏi quá, nên ngủ thực dễ dàng. Riêng em, cứ thao thức mãi. Mặc dù hàng ngày em vẫn quen ngủ trưa rất kỹ. Vậy mà trưa này không thế nào nhắm mắt được. Những cảm giác ngây ngất sáng nay, cứ lởn vởn trong đầu óc em hoài.

VN88

Viết một bình luận