VN88 VN88

Truyện 18+ mới – thương ai nhớ ai

-Bồ cho mình vào được không.
-Xin lỗi vừa nãy nghen.
-Hổng sao, tụi này s ý nên quên khóa phòng thôi mà, bồ thông cm nghe.
Tôi mừng quá, nhỏ Đào khong trách mà lại còn xin lỗi, nhỏ có lỗi gì đâu.
Lúc này tôi còn đang buồn ngủ quá nên không biết phi làm sao, một cái ngáp ngủ lại xy ra làm tôi thấy hoi lố bịch.
-Ê, có gì định nói vậy bồ.
Tôi sực nhớ lại mình cần gì và định kể cho nhỏ chuyện nhỏ An nhưng nghĩ lại thoi, tôi nói lng:
-Đang đói nên định lục phòng bồ tim thứ gì cho đầy cái bao tử háu ăn.
Tôi biết rằng nhỏ Đào không bao giờ dành đồ an vặt trong phòng, điều này nhỏ khác tôi mà. Lúc dó có tiêng anh Quang ngoài cửa: Vậy thì đi ăn đêm đi, anh bao c 2.
Thấy thái độ vui vẻ và không trách của anh Quang và Đào tôi thấy rất tự tin và đong ý cùng đi.
Anh Quang có chiếc 67 cũ nhưng cũng còn chạy tốt, lúc này đã 2 giờ sáng rồi,
Nhỏ Đào bo tôi lên ngoi giữa để nó ngối sau.
Tôi hoi ngai vì phi ngôi xen giữa nhưng c 2 thuyết phục hn nưa tôi không quen ngối xe máy nên đành nghe lời vậy.
Xe chạy bon bon trên đường, thỉnh thong gặp ổ gà, xe khung lại, bộ ngực tôi lao về trước chạm vào vai anh Quang, anh lịch sự không ép ra sau. Tuy nhiên tôi cũng hi ngại.
Dến quán hủ tiếu Hồng Bàng, có lẽ hôm nay là đêm Noel nen cũng đông dân nhậu còn đó.
Anh Quang cho Đào và tôi lựa chọn menu và luôn luôn nhường chúng tôi trước. Sau đó anh lại chở chúng tôi về. Anh tạm biệt và hẹn đợt sau rnh sẽ đưa chúng tôi đi xem cine.
Mấy hôm sau, đến năm mới tây lịch, tôi vẫn không định về thăm nhà để ở lại làm bài. Nhỏ An thì hiếm khi có nhà ban đêm, khôgn sàn nhy thì cinê, restaurant. Đêm giao thừa đó, nhỏ Đào gặp tôi , nhỏ nói có việc phi về quê thăm nhà và nhờ tôi tiếp anh Quang giùm nó. Tôi ngạc nhiên:
-Bộ bồ định giao anh Quang lại cho mình sao?

VN88

Viết một bình luận